Hàn Hướng Nhu: “…” Đậu má, cô quên mất tiêu.
Trần Lâm mỉm cười nhìn Hàn Hướng Nhu, khéo hiểu lòng người nói: “Tổng giám đốc Cố đã đồng ý cho em nghỉ phép rồi, là ra ngoài họp chứ không tính là nghỉ việc riêng, em cứ yên tâm mà đi.”
Hàn Hướng Nhu ngậm đắng nuốt cay, chẳng lẽ cô lo chuyện nghỉ phép ư? Cô vì mặt mũi của phái Thiên Nhất đấy, làm gì có vị chưởng môn huyền môn nào lại đi lĩnh giải thưởng người tốt việc tốt, cá nhân tiên tiến của người bình thường đâu hả trời?
Hàn Hướng Nhu cầm giấy thông báo, vội vã chạy đến trước cửa phòng làm việc của Tổng giám đốc, nặng nề gõ mấy tiếng. Chờ đến khi nghe được câu “Mời vào”, cô đẩy cửa bước đến.
Cố Bách Nhiên đúng lúc đang đặt điện thoại xuống. Sau khi thấy là Hàn Hướng Nhu, trên mặt anh lộ ra nụ cười dịu dàng: “Tôi đang muốn tìm cô đây, cô đoán xem là chuyện tốt gì đi?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây