Hàn Hướng Nhu gắng gượng nặn ra một nụ cười từ ái, vỗ vỗ mu bàn tay của “anh sếp”, điệu bộ như thể “ôi trời sư đệ mình bị dọa sợ rồi”.
Cố Bách Nhiên thấy phản ứng của cô, trong lòng buồn bã đến nỗi muốn thở dài. Anh cúi đầu nhìn lá bùa trong tay mình, tiện tay rút ra một lá bùa Kích Lôi ném xuống con lệ quỷ vừa mới chui từ cửa sổ vào. Một tiếng “ầm” lớn vang lên, một tia sét dày như dây thừng giáng xuống người lệ quỷ, nó vừa mới bò vào chưa kịp làm gì cả đã bị nổ cho hồn bay phách lạc trong thoáng chốc.
Hàn Hướng Nhu giật mình trước hành động bất ngờ của Cố Bách Nhiên, nhìn anh hồi lâu không nói nên lời. Anh mỉm cười với cô như không có chuyện gì xảy ra: “Tôi thấy trên người con lệ quỷ lúc nãy có 5, 6 mạng người, vì vậy mới đánh nó.”
Cô còn tưởng rằng Cố Bách Nhiên muốn giúp mình, thế nên cô cũng không để bụng lắm, chỉ dặn dò: “Những lá bùa kia cho anh dùng để phòng thân vào ngày thường, mọi chuyện còn lại ở đây cứ giao cho tôi là được.”
Hàn Hướng Nhu lục soát từng phòng một ở tầng 4 và tầng 3, trừ mấy pháp khí lẻ tẻ và một chiếc tủ sắt ra thì chẳng có gì đặc biệt. Hai người đi cầu thang xuống tầng 2, cô nhìn hành lang thật dài và từng gian phòng nối tiếp nhau, trong lòng lại tiếp tục cảm thấy quái lạ. Nơi này vốn dĩ không giống chỗ ở của người bình thường.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây