Đầu óc của Trương Chiêu Dục lập tức phình to khi vừa nghe nói đến mấy chữ “cưỡng ép mượn tuổi thọ”, vội vàng gọi hết tất cả những người đang tăng ca ở văn phòng lái xe chạy đến thị trấn Tinh Môn. Cô lấy từ trong túi xách ra mấy lá bùa đưa cho Cố Bách Nhiên, vừa định mở miệng thì anh bất ngờ hỏi: “Lúc trước cô nói để tôi gia nhập phái Thiên Nhất của các cô còn tính không?”
Cô vừa mừng vừa lo nhìn anh: “Anh nghĩ thông suốt rồi à?” Lời này vừa mới thốt ra, Hàn Hướng Nhu lại bày ra vẻ mặt nghi ngờ: “Chẳng lẽ anh không nỡ đưa tiền cho nên mới muốn gia nhập môn phái của chúng tôi đấy chứ?” Cô càng nói càng cảm thấy suy đoán của mình là chính xác: “5, 6 triệu đó, cũng đủ mua một căn hộ thông tầng nhỏ ở Lâm Hải rồi, quả thực không ít.”
Cố Bách Nhiên nghe thấy lời này của cô, bất đắc dĩ bật cười: “Ở trong mắt cô, tôi là người keo kiệt như thế ư? Tình nghĩa sống chung lâu như vậy của hai ta thì sao hả?”
Hàn Hướng Nhu kiên định đáp lại: “Đừng nói chuyện tình cảm, sẽ tổn hại tiền bạc mất!”
Cố Bách Nhiên mỉm cười lắc đầu: “Như vậy đi, để bày tỏ tấm lòng của mình, tôi sẽ mua một mảnh đất ở Lâm Hải, xây dựng một chi nhánh cho phái Thiên Nhất thì thế nào? Suy cho cùng Thần Tiên Lĩnh của các cô quá hẻo lánh, bình thường trở về cũng không quá thuận lợi. Có chi nhánh ở Lâm Hải, bình thường cô thắp hương, nhận đệ tử gì đó cũng có chỗ ở.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây