Hàn Hướng Nhu vung tay lên, ánh sáng công đức trên người bừng sáng, lập tức xua tan đi âm khí đang vây quanh người cô. Nữ quỷ nhìn ánh sáng màu vàng trên người cô, sợ hãi lùi về góc tường phía sau, nhìn cô với vẻ mặt kinh hoàng.
“Có bất ngờ không? Có ngạc nhiên không? Có phải cảm thấy mắt mình càng mù hơn rồi không?” Hàn Hướng Nhu thu hồi ánh sáng công đức, chậm rãi bước về phía nữ quỷ ở góc tường: “Mày và Trương Thành Dương có quan hệ thế nào?”
Nữ quỷ cười khẩy một tiếng: “Tại sao mày lại cho rằng tao sẽ nói cho mày biết chứ?”
“Thật ra mày không nói cũng chẳng sao cả.” Hàn Hướng Nhu lấy từ trong túi ra một lá bùa Thu Hồn lắc lắc trước mặt ả ta: “Dù sao Trương Thành Dương cũng chết rồi, hồn phách ông ta đang ở trong tay tôi. Hai tên mượn tuổi thọ kia cũng thành nửa sống nửa chết do bị trận pháp cắn trả, bị tao ném vào trong trận ảo ảnh rồi. Mày không nói, bọn họ cũng sẽ nói thôi.”
Ánh mắt của nữ quỷ lướt qua mặt Hàn Hướng Nhu, tập trung vào lá bùa Thu Hồn trên tay cô. Cô khẽ vân vê ngón tay, thả ra một tia hơi thở của Trương Thành Dương.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây