Cố Bách Nhiên giơ tay lên bật đèn trong xe lên, giọng điệu mang theo ý cười: “Bây giờ thức dậy là vừa, tiệc rượu vẫn chưa bắt đầu mà.”
Hàn Hướng Nhu nghe thấy thế mới cảm thấy yên lòng, cô lấy từ trong túi xách ra một tờ khăn ướt đắp lên mặt, đợi tỉnh táo lại mới lấy khăn ướt xuống.
Cô vừa mới tỉnh ngủ nên sắc mặt hồng hào quá mức, sau đó cô nhìn vào gương tô son, vuốt vuốt tóc hai lần đã biến từ một người đẹp ngủ say với vẻ mặt lười biếng thành một người đẹp tỏa sáng rạng ngời. Cố Bách Nhiên nhìn chằm chằm cô một lúc, con ngươi hơi trầm xuống. Hàn Hướng Nhu ngẩng đầu lên nhìn anh, khó hiểu hỏi: “Tổng giám đốc Cố, bây giờ chúng ta phải vào rồi sao?”
Tầm mắt của anh lướt qua gò má hồng hồng của cô, liếc nhìn cành cây đung đưa trong gió ngoài cửa xe, trả lời với vẻ mặt điềm nhiên: “Đừng lo lắng, chúng ta đợi một lát nữa.”
Mặc dù Hàn Hướng Nhu không rõ tại sao phải chờ một chút, nhưng hôm nay cô chỉ là bình hoa làm nền cho Cố Bách Nhiên, cho nên cũng không xoắn xuýt quá nhiều. Cô lấy điện thoại di động ra khỏi túi xách, bắt đầu lướt diễn đàn trang web huyền học.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây