Hàn Hướng Nhu cầm tư liệu trở lại văn phòng, vừa liếc nhìn vừa nghi ngờ hỏi Trần Lâm: “Người tổ chức tiệc rượu lần này, Trương Thành Dương là ai vậy?”
Trần Lâm quay đầu nói: “Trương Thành Dương là chủ xí nghiệp khá lâu năm ở thành phố Lâm Hải, mấy năm trước nghe nói ông ta bị bệnh nặng, suýt nữa thì mất mạng. Bắt đầu từ lúc đó ông ta giao công ty cho con trai quản lý, ông ta rất hiếm khi lộ diện, sau này thỉnh thoảng sẽ tham gia một vài hoạt động công ích, tiệc rượu lần này chính là khuyên góp từ thiện.” Trần Lâm không nói với cô bình thường loại hoạt động này Cố Bách Nhiên sẽ phái người đưa một tấm chi phiếu, trước nay bản thân anh chưa từng tham gia. Lần này khác, có lẽ anh muốn ở riêng với Hàn Hướng Nhu.
Ánh mắt Hàn Hướng Nhu lướt qua những từ ngữ trau chuốt dài dòng, trực tiếp nhìn địa điểm tổ chức tiệc rượu ở biệt thự Tùng Lĩnh.
“Biệt thự Tùng Lĩnh số 1?” Hàn Hướng Nhu trở về thành phố Lâm Hải đã hơn nửa năm, chưa từng nghe nói tới nơi này: “Căn biệt thự này ở chỗ nào vậy?”
Trần Lâm mở bản đồ trên điện thoại cho Hàn Hướng Nhu xem: “Biệt thự Tùng Lĩnh ở trấn Tinh Môn, mười năm trước trấn Tinh Môn đã bỏ ra một mảnh đất thí điểm để xây biệt thự, cho phép chủ xí nghiệp mua đất tự xây biệt thự. Nơi đó gần núi sát biển phong cảnh rất tốt, năm đó người mua đất như ong vỡ tổ. Nhưng vì nơi đó thực sự quá xa, vào nội thành phải mất ba đến bốn tiếng, những năm gần đây khu biệt thự kia luôn thi công đứt quãng, biệt thự đã xây hoàn chỉnh chẳng có mấy cái, cho nên hiện tại tất cả mọi người đều không biết rõ về nơi đó lắm.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây