Chiêu Đệ nghiêm túc gật đầu, nhìn Hàn Hướng Nhu bằng ánh mắt đầy tin cậy và sùng bái: “Về sau em tên là Hàn Nguyệt.”
Hai hồn ma ở lại, bốn mươi tám hồn ma kia đều đã thực hiện được tâm nguyện của mình. Hàn Hướng Nhu dẫn bọn họ tới công viên rừng rậm ở ngoại thành. Lúc này đã có hai gã đệ tử trở lại, bọn họ đã sử dụng hết bản lĩnh cả người mình để hoàn thành tâm nguyện và siêu độ cho đám hồn ma kia.
Hàn Hướng Nhu đi tới bên cạnh tổ giám khỏi chỉ chỉ hai hồn ma ở phía sau lưng mình: “Tôi định thu hai hồn ma này vào phái Thiên Nhất, có ảnh hưởng tới kết quả cuộc thi không?”
Trương Tịnh Nguyên có hơi sửng sốt, dường như chưa từng nghĩ rằng có người muốn lấy hồn phách đi. Trước kia trái lại là có những kẻ tu luyện tà ác lấy một số hồn phách để tu luyện thành ác quỷ hại người, nhưng phái Thiên Nhất chắc sẽ không làm như vậy. Trương Tịnh Nguyên tuân thủ chức trách của một giám khảo, hỏi thêm một câu: “Phái Thiên Nhất các cô muốn hồn phách làm gì?”
Hàn Hướng Nhu trả lời: “Phái Thiên Nhất của chúng tôi có công pháp chuyên dùng cho quỷ tu luyện, hai hồn ma này một vẫn còn lưu luyến với trần thế, một không muốn làm người nữa, cho nên tôi muốn thu bọn họ vào môn phái trước. Nếu sau hai người họ thay đổi ý định, tôi có thể đưa họ đi đầu thai bất cứ lúc nào.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây