Cha Chiêu Đệ trơ mắt nhìn Vương Chiêu Đệ càng lúc càng lại gần mình, trong tình huống cấp bách anh ta thốt lên: “Để bà nội và mẹ đền mạng cho con được không? Hai người đó ngược đãi con, để bọn họ đền mạng cho con nhé!”
Mẹ của Vương Chiêu Đệ vừa mới mơ màng tỉnh lại, đầu óc vẫn còn trống rỗng đã nghe được tiếng nói của chồng mình. Cô ta chợt mở mắt ra, trong ngực tràn đầy lửa giận. Lúc này mặc dù sợ hãi Chiêu Đệ, nhưng càng tức giận hơn chính là chồng mình nói để mình đền mạng cho con gái trong khi cô ta đang bất tỉnh. Cô ta bò tới cửa, chộp lấy giày cao gót của mình, ném mạnh về phía cha Chiêu Đệ, gót giày cao gót ném trúng trán anh ta, máu tuôn ra ngoài.
Mẹ Chiêu Đệ nhìn thấy khuôn mặt đầy máu của chồng mình không những không đau lòng, mà còn chống nạnh mắng: “Nếu không phải sau khi tôi sinh Chiêu Đệ anh ngày ngày hô to gọi nhỏ, thì sao tôi có thể đổi xử không tốt với Chiêu Đệ như vậy? Đó là con ruột của tôi.”
Vương Chiệu Đệ nhìn thấy cảnh này thì khóe miệng lộ ra một nụ cười giễu cợt: “Trước kia các người cùng nhau đánh tôi mắng tôi thật đồng tâm hiệp lực, bây giờ sao lại tự đánh nhau rồi?”
Sau khi cha Chiêu Đệ bị vợ ném giày sứt trán thì có vẻ sợ hãi, che trán khẽ rên rỉ: “Chiêu Đệ, bà nội là người hại chết con, con giết bà ấy rồi bỏ qua cho cha mẹ được không? Coi như cha mẹ cầu xin con!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây