Cô mang vẻ mặt nghiêm túc bước tới gần Hàn Thịnh Vĩ: “Trong hang núi này sợ rằng sẽ có rất nhiều thứ khó đối phó, anh ở đây chờ em trước đã, để em vào trong xem thử tình hình ra sao.”
Đây cũng là lần đầu tiên Hàn Thịnh Vĩ thấy Hàn Hướng Nhu mang vẻ mặt như thế này, không khỏi có chút lo lắng, nắm lấy cổ tay cô: “Nếu nguy hiểm thì chúng ta cứ rời khỏi trận ảo ảnh đi, dù sao nhà chúng ta cũng chẳng thiếu pháp khí, thua thì thua.”
Trong phòng họp, sau khi phát hiện sự việc không bình thường, Trương Tịnh Nguyên trước tiên khẩn cấp sắp xếp hai trưởng lão tiến vào ảo cảnh số một để đưa hai anh em Hàn Hướng Nhu ra ngoài. Vừa đặt điện thoại xuống, Trương Tịnh Nguyên nghe được lời nói đĩnh đạc của Hàn Thịnh Vĩ, hơi thở lập tức lên không lên được xuống không xuống nổi, suýt nữa thì mắc nghẹn mà chết.
Hàn Hướng Nhu bật cười khẽ, sau đó nhanh chóng khôi phục lại vẻ nghiêm túc: “Chỉ sợ chuyện này chúng ta không được lựa chọn.”
Mặc dù Hàn Thịnh Vĩ vừa mới gia nhập huyền môn nhưng cũng biết trong huyền môn, trực giác bình thường của con người sẽ cực kỳ chính xác, đạo pháp càng cao thâm thì càng cảm ứng được nhiều thứ. Mặc dù Hàn Thịnh Vĩ không yên lòng thì cũng biết bây giờ không phải lúc để phân biệt nam nữ mà là luận đạo pháp, anh ở lại đây chỉ ảnh hưởng đến Hàn Hướng Nhu mà thôi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây