Cố Bách Nhiên cân nhắc một lát, trả lời: “Tôi sẽ xin Bộ Thương mại làm một bộ hồ sơ đấu thầu giả cho cô, cô tìm cơ hội để anh ta thấy. Những việc khác cứ giao cho công ty làm, tôi sẽ không để anh ta chó cùng rứt giậu làm tổn thương cô đâu.”
Hàn Hướng Nhu lập tức lên tiếng: “Chuyện sau này cứ giao cho tôi, tôi đã nghĩ ra một ‘sáng kiến’ có thể khiến anh ta không bao giờ dám xuất hiện trước mặt Manh Manh nữa.”
Thấy cấp trên và bạn bè quan tâm mình như vậy, Khương Manh Manh cảm động muốn khóc. Cố Bách Nhiên thấy cảm xúc của cô ấy lộ ra, bèn an ủi mấy câu rồi bảo cô ấy ra ngoài. Đợi đến khi Khương Manh Manh đóng cửa văn phòng lại, anh mới nhìn Hàn Hướng Nhu, trên mặt nở nụ cười: “Thư ký Hàn này, tôi phát hiện ngày nào cô cũng rất bận rộn ha. Ban ngày đi làm, buổi tối bắt quỷ, cuối tuần còn tăng ca bắt gian, có phải cô rất thừa năng động không?”
Hàn Hướng Nhu đưa tay ra túm lấy hai con người giấy đang hôn hít khó tách ra lại, cười mỉa mai đáp trả: “Quan trọng là tôi quá toàn năng, cho nên tương đối nhiều việc.”
Cố Bách Nhiên bị da mặt dày cộm của Hàn Hướng Nhu chọc cười, tầm mắt nhìn về phía ngón tay đang nắm lấy người giấy của cô, trong mắt mang theo phần nào quan tâm: “Tôi nghe nói trước và sau Tết Nguyên Đán cô muốn đổi nghỉ phép 1 tuần, có chuyện đặc biệt gì cần làm hả?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây