Hàn Hướng Nhu ngồi xuống ghế sô pha ở phòng khách, Khương Tuấn Minh vội vàng đi qua hỏi: “Đại sư Hàn, có chuyện gì với mẹ chú vậy?”
Cô trả lời: “Ban đầu có lẽ là bà cụ không yên tâm về ông cụ nên mới ở lại, ai ngờ sau đó lại xảy ra chuyện ông cụ không uống thuốc đúng giờ nên phải nhập viện, điều này đã thúc đẩy chấp niệm của bà cụ càng sâu hơn.”
Hàn Hướng Nhu ngẩng đầu nhìn bóng người như ẩn như hiện trên tầng, tiếp tục giải thích: “Những năm qua, cháu đã gặp không ít ma quỷ, nhưng mà việc chấp niệm sâu đến nỗi nấu cơm được này đúng là rất hiếm thấy. Bình thường mà nói, chỉ có lệ quỷ mới có sức mạnh như vậy bởi vì oán hận trong lòng quá sâu.”
Người kia vừa nghe đến hai chữ “lệ quỷ”, sắc mặt lập tức trắng bệch, lắp ba lắp bắp hỏi: “Thế mẹ chú cũng biến thành lệ quỷ rồi sao?”
Cô lắc lắc đầu: “Cái đó ngược lại thì không, bà ấy chỉ là có sức mạnh lớn hơn những con quỷ khác rất nhiều. Có điều bà ấy cũng ý thức được bản thân sẽ ảnh hưởng đến các chú, thế nên vẫn luôn sống trong phòng thay đồ đó, rất ít khi đi ra ngoài. Cháu thấy trong nhà các chú, trừ phòng thay đồ của ông cụ có nhiều quỷ khí hơn một chút, những nơi khác đều không bị ảnh hưởng lớn, ánh nắng chiếu vào sẽ tan biến.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây