Hàn Thịnh Vĩ lắp sim điện thoại đã đăng ký xong cho Tổ sư gia, còn cài đặt một đống App thú vị trên đó. Laptop thì ngoại trừ mấy phần mềm cần thiết, anh lại cài thêm mấy phần mềm phát video. Nhìn mấy thiết bị hiện đại hóa trong phòng, Hàn Thịnh Vĩ cảm thấy vẫn chưa đầy đủ lắm. Cho nên, ngay chiều hôm đó, anh lại rinh về một chiếc máy tính cấu hình cao, cộng thêm bàn phím, con chuột, loa, tai nghe và một đống thiết bị có vẻ ngoài lóa mắt về, lại cài đặt một đống trò chơi cho Tổ sư gia.
Hàn Thịnh Vĩ ngồi trước máy tính mở từng trò chơi ra chơi mẫu cho Tổ sư gia một lần, cũng giải thích chi tiết về cách chơi. Nén hương thắp trước linh vị của ông ấy vẫn luôn rất bình thường, anh cũng chẳng nhìn ra rốt cuộc Tổ sư gia thích hay là không thích, bèn thấp thỏm nói: “Nếu như Tổ sư gia không hài lòng thì có thể báo mộng cho con, con sẽ tải thêm trò chơi mới cho ngài.”
Khói hương vẫn bay thẳng lên trên, hoàn toàn chẳng có chút biến hóa nào. Hàn Thịnh Vĩ không hiểu suy nghĩ của Tổ sư gia, liền sờ sờ mũi rời khỏi phòng. Nửa tiếng sau, anh vội vàng tới thắp hương tiếp cho ông ấy, song vừa mới bước tới cửa đã nghe thấy tiếng nhạc trò chơi quen thuộc truyền ra từ bên trong.
Anh dừng chân rồi quay đầu trở về, thân là người chơi game thâm niên, anh hiểu rất rõ tâm trạng lúc đang chơi bị cắt ngang. Nếu hiện tại anh dám đẩy cửa đi vào, nói không chừng một giây sau sẽ bị một đạo thiên lôi giáng xuống. Thế nên tốt hơn hết cứ để cho Tổ sư gia chơi trò chơi đi, có lẽ bây giờ trong lòng ông ấy, trò chơi còn quan trọng hơn cả hương khói.
Chỉ là tuy Hàn Thịnh Vĩ không dám vào, thế nhưng trong lòng vẫn hết sức tò mò, rốt cuộc Tổ sư gia đang chơi trò chơi nào nhỉ?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây