Lời vừa dứt, ông cụ Khương không đánh nhau với ông cụ Hàn nữa, trái lại cầm gậy batoong bắt đầu đánh An Chí Cương: “Tôi cho anh nói ba láp theo này, nhà anh mới có ma quỷ ấy!”
Hàn Hướng Nhu và người nhà họ Khương đến vừa đến đã bắt gặp cảnh tượng dở khóc dở cười này. An Chí Cương cũng là một nhà kinh doanh có tên tuổi ở địa phương, lúc này lại bị ông cụ Khương đánh cho nhếch nhác không thôi. Con trai của ông ấy vội vàng kéo gậy batoong của ông cụ lại, đau đầu dìu ông ấy sang một bên: “Nếu không thể nói chuyện thì cha về nhà đi, sao còn động tay động chân chứ?”
Ông cụ Khương thở hồng hộc cầm gậy lên chỉ vào An Chí Cương: “Thằng nhóc kia bảo con cầm 1 triệu mời lão thần côn này về nhà bắt quỷ! Nhà chúng ta nào có quỷ hả, từ trước đến giờ cha chưa từng cảm thấy trong nhà có gì khác thường cả.”
Khương Tuấn Minh nhìn quần áo nhăn nhúm của An Chí Cương, chỉ có thể cười ha ha với ông ta, lại thấp giọng khuyên nhủ ông cụ nhà mình. Bên kia Hàn Hướng Nhu cũng đang vỗ về ông nội Hàn: “Cháu nói này chưởng môn, nơi này không phải dãy Thần Tiên Lĩnh của chúng ta, người ta không biết ông làm gì, ông lại đến nói nhà người khác có ma quỷ, ai lại tin được chứ?”
Ông cụ Hàn bừng tỉnh vỡ lẽ: “Chẳng trách ông ta lại tức giận, hóa ra ông quên tự giới thiệu bản thân.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây