Hàn Hướng Nhu nâng chén trà lên nhấp một ngụm, bình tĩnh hỏi: “Anh Vu bằng tuổi Manh Manh nhà chúng tôi sao?”
Vu Kiệt khẽ liếc nhìn Khương Manh Manh, trên mặt nở nụ cười: “Tôi đi học muộn một năm, cho nên tôi lớn hơn cô ấy một tuổi.”
Hàn Hướng Nhu nửa đùa nửa thật mà hỏi: “Vậy có thể cho tôi xem bát tự của anh không, để tôi tính thử duyên phân của hai người?”
Vương Nhạc Nhạc nhìn nụ cười khách sáo xa lánh của Hàn Hướng Nhu, lập tức phối hợp nói: “Gần đây Nhu Nhu rất mê tín chuyện này, ngày ngày nghiên cứu trên máy tính, cũng không biết học được bao nhiêu. Ôi, anh Vu anh thử nói chút về bát tự của anh đi, để xem Nhu Nhu có thể tính không?”
Vu Kiệt rõ ràng muốn kéo quan hệ với người bên cạnh Khương Manh Manh, anh ta cười vài tiếng sau đó phối hợp nói ra bát tự của mình. Hàn Hướng Nhu làm bộ bấm đốt ngón tay một lát, nhìn ánh mắt mong đợi của Khương Manh Manh cười tiếc nuối: “Xin lỗi, tôi không xem được.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây