Hàn Thịnh Vĩ đồng ý, Lý Nguyệt Nhi quay người đi vào phòng bếp cho thêm hai đống cỏ vào bếp lò nhóm lửa, cô ta đun nước trong ấm nóng lên thì nhấc xuống, đưa cho Hàn Thịnh Vĩ: “Anh tắm qua đi, sau khi tắm xong thì thổi tắt đèn.”
Trong nhà Lý Nguyệt Nhi không bật đèn, chỉ châm một ngọn đèn dầu, Hàn Thịnh Vĩ dùng nước nóng rửa mặt, kéo một tấm vải từ bên trên ống quần của mình xuống, nhúng vào nước sạch chà xát gậy thiêu hỏa.
Sau khi lau hết than đen, toàn thân gậy thiêu hỏa vẫn có màu đen, nhưng mà nhìn nó đã trơn láng hơn trước đó rất nhiều, sờ tới sờ lui cũng mát lạnh rất dễ chịu. Hàn Thịnh Vĩ quay đầu nhìn thoáng qua nhà chính, thấy không có người đi ra, lúc này mới cẩn thận từng li từng tí móc ra mấy lá bùa trừ tà, xé băng dính ở phía sau dán lên thân gậy.
Không biết có phải trùng hợp không, vậy mà độ rộng của lá bùa vừa lúc có thể vây quanh một vòng cây gậy, Hàn Thịnh Vĩ cẩn thận dán hai mép lá bùa vào một chỗ, nắm tay áp chặt lá bùa một hồi mới thở phào nhẹ nhõm. Hàn Thịnh Vĩ vung vẩy cây gậy trong tay, trong lòng cảm thấy an tâm hơn nhiều. Nếu gặp phải chuyện gì, anh không cần tự thân đi vật lộn, đến lúc đó chỉ cần vung mạnh cây gậy là xong.
Anh cầm ngọn đèn dầu đi về phía phòng ở bên phải, phía sát tường là giường đất, phía khác là cửa sổ, trên cửa sổ không có rèm cửa. Sát cửa sổ đặt một chiếc bàn và một chiếc ghế, ngoài ra thì không có gì hết.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây