Bờ môi mẹ Bạch run rẩy hai lần vẫn không nói ra lời, bố Bạch đi tới đỡ bả vai mẹ Trương, hơi nghi ngờ nhìn Hàn Hướng Nhu: “Mấy người là ai?”
Hàn Hướng Nhu vốn không phải cảnh sát nên chột dạ né tránh vấn đề này, cô ném bà đồng qua một bên đi tới phía trước bàn. Tay cô phất một cái lên người Bạch Tiểu Cầm, dây thừng trói cô ấy lập tức biến mất, Bạch Tiểu Cầm ở bên trên nhảy dựng lên, cô ấy níu hồn phách của người đàn ông bên cạnh rồi tát một cái.
“Được rồi được rồi đừng đánh nữa.” Hàn Hướng Nhu kéo Bạch Tiểu Cẩm về: “Tôi tới nói với cô một tiếng, chuyện tiếp theo chúng tôi đã xử lý xong, các hồn ma khác đã bị mang đi, chờ ghi chép khẩu cung xong sẽ đưa bọn họ đi đầu thai. Không phải lúc trước cô nói có một bà lão không thể đầu thai sao? Cô gọi hồn bà ấy ra, rồi đi cùng vị đội trưởng Trương này.”
Bạch Tiểu Cẩm hơi tức giận bất bình chỉ vào bà đồng nói: “Vậy bà ta thì sao? Bà ta thi pháp trói tôi lại, muốn thay mận đổi đào chuyển tội nghiệt trên người cháu trai lên người tôi để tôi xuống âm phủ định tội thay, các cô có quản không?”
Hàn Hướng Nhu kinh ngạc: “Ai da, còn có thao tác thần này sao? Bà đồng này thật có bản lĩnh! Đây là lần đầu tiên tôi nghe tới nó!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây