Mấy người bước xuống bậc theo đi tới phòng ngầm dưới đất ở cuối hành lang, Hiện tại nơi này đã là một mảnh hỗn loạn, gò đất ở trên nền đất đã sụp một nửa, trên trần nhà có một cái lỗ lớn. Hàn Hướng Nhu ngồi trên một cái bục cao trong đống phế tích, đang ngủ gà ngủ gật.
Trương Chiêu Dục vừa định bước tới ngồi ở bên cạnh Hàn Hướng Nhu, dùng bả vai đụng vào người cô: “Này, cô đang mơ mộng cái gì vậy?”
Hàn Hướng Nhu đột nhiên ngẩng đầu, lúc này chợt phát hiện có một vòng người đang đứng xung quanh mình. Hàn Hướng Nhu ngáp một cái đưa viên đá màu đen cho Trương Chiêu Dục: “Anh nhìn xem đây là thứ gì?”
Trương Chiêu Dục nhận lấy, vẻ mặt vốn không quan tâm lập tức trở nên ngưng trọng: “Thứ này cô lấy được ở đâu?”
Hàn Hướng Nhu dụi dụi mắt rồi nói: “Tôi cướp được từ trong tay của ông lão nuôi quỷ kia…” Hàn Hướng Nhu kể lại một lượt những gì đã xảy ra, sau đó nói: “Tôi không biết hòn đá này là thứ gì, nhưng những hồn ma bị âm khí từ trong tảng đá này đánh dấu đều không thể xuống dưới địa phủ để báo cáo, cho dù quỷ sai tới cũng sẽ làm lơ. Hơn nữa tôi hỏi những hồn ma bên ngoài, bọn họ đều nói rằng mình chết ở gần đây, sau khi bị biến thành quỷ thì trong tiềm thức có một giọng nói nói cho bọn họ biết tìm được thế thân thì có thể đi tới bia đá phía dưới quỷ môn quan để đầu thai.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây