Ông ta vừa mới cầm lấy điện thoại di động thì nó đã reo lên, ông ta thấy tên trên màn hình liền vội vàng nhận cuộc gọi, yếu ớt gọi: “Tổng giám đốc Cố.”
Giọng nói của Cố Bách Nhiên hiện rõ sự tức giận: “Hứa Tiểu Quân, ông giỏi lắm! Chiều hôm qua tôi đã nói với ông thế nào hả, sau 6 giờ không được ra ngoài, ông quên rồi ư?”
Hứa Tiểu Quân cầm điện thoại di động khóc không ra nước mắt, nếu như biết có thể sẽ gặp phải chuyện này, có đánh chết ông ta cũng không dám ra khỏi cửa đâu.
Cố Bách Nhiên hít sâu, sau đó giọng điệu đã trở nên bình tĩnh phần nào: “Ông ở nhà đừng có đi ra ngoài, lát nữa đại sư đã đến giải quyết chuyện này giúp ông.”
Đầu óc của Hứa Tiểu Quân còn chưa kịp xoay chuyển, theo bản năng hỏi: “Đại sư nào ạ?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây