Hàn Hướng Nhu và Cố Bách Nhiên ra khỏi nhà hàng, hai người liếc nhìn lẫn nhau, vẻ mặt đều có chút vắng lặng. Anh khẽ ho hai tiếng rồi hỏi dò: “Nếu không chúng ta sang nhà hàng bên cạnh ăn cơm nhé?”
Cô hít một hơi thật sâu, giơ ngón tay ra, dẫn dắt linh lực vẽ một lá bùa Gia tăng vận may trên cánh tay: “Tôi cũng không tin lần này còn có thể gặp phải chuyện tà ma.”
Bùa Gia tăng vận may có vẻ rất linh nghiệm, cuối cùng hai người cũng ăn một bữa tối bình an vô sự. Cố Bách Nhiên đang thưởng thức hồng trà sau bữa ăn, bỗng nhiên mở miệng: “Tại sao cô lại cố chấp muốn tôi gia nhập vào môn phái của các cô thế?”
“Bởi vì môn phái chúng tôi không có người đó.” Mặt mày Hàn Hướng Nhu tràn đầy đau khổ: “Bây giờ chỉ có một chưởng môn, người thừa kế chưởng môn và một đệ tử ngoại môn, nói ra thì học trò quá ít đúng không? Quan trọng là phái Thiên Nhất của chúng tôi yêu cầu quá cao về tư chất của học trò, còn không thể tùy tiện nhận học trò. Tuy là anh đã lớn tuổi rồi, bỏ lỡ thời điểm tu hành tốt nhất, chẳng qua thiên phú tốt còn đó, sẽ không quá mất mặt môn phái đâu.”
Cố Bách Nhiên vẫn chưa đầy 30 tuổi quay đầu lại nhìn gương mặt mình phản chiếu trên kính với vẻ mặt vô cảm, rõ ràng một xíu nếp nhăn cũng chẳng có, sao lại nói là đã lớn tuổi hả?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây