Cát Tiểu Tuệ trợn to hai mắt, cô ta cũng chẳng thèm quan tâm đến Cố Bách Nhiên đứng trước mặt mình nữa, xoay người chạy về phía pho tượng, định dùng thân xác để ngăn cản vòng tay. Tiếc là cô ta mới chạy được 2 bước, một tia sấm sét to lớn như thân cây giáng thật mạnh xuống pho tượng, trong pho tượng truyền đến một tiếng kêu thảm thiết.
Cát Tiểu Tuệ đau đớn hét lên rồi ngã lăn ra đất như thể có thần giao cách cảm với pho tượng kia. Hai luồng vận rủi lần lượt chui ra khỏi pho tượng và thân thể của cô ta, sau đó tạo thành một hoảng hốt bỏ chạy ra bên ngoài.
Hàn Hướng Nhu dùng tay bấm pháp quyết, chân sử dụng bộ pháp: “Đạo pháp vốn không nhiều, Nam Thần nối liền sông Hà, ba bảy chữ cũng đến đây, trói buộc mọi ma quỷ trên thế gian!”
Một luồng ánh sáng vàng bắn từ trong tay cô ra ngoài, đánh ta vận rủi, một người xương tí hon cao khoảng 20cm rơi từ trên không trung xuống đất. Cô khom lưng nhặt nó lên quan sát một lúc: “Mi là đồ chơi gì? Bạch cốt tinh hả?”
Người xương bị thương chồng chất, thậm chí không có nổi một chút hơi sức. Nó oán hận trừng mắt nhìn Hàn Hướng Nhu, sau đó bất tỉnh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây