557: ÁC MỘNG TRỖI DẬY
557: ÁC MỘNG TRỖI DẬY
“Thực ra, từ nhỏ ta và cô ta đã có một chút cảm ứng tâm linh, chỉ là lúc đó ta không để tâm lắm.” Phạm Mỹ Nam nói: “Ta vẫn luôn nghĩ đó chỉ là ảo giác của mình, hồi ta học lớp bốn tiểu học, ta vô tình ngã lăn xuống cầu thang, đập đầu vào bậc thang, lúc hôn mê ta đã chuyển sang một góc nhìn rất kỳ lạ, cảm giác như biến thành một người khác, ý thức của ta vẫn là ý thức của ta nhưng lại hoàn toàn không thể điều khiển được cơ thể xa lạ đó, giống như một người ngoài cuộc kỳ lạ.
“... Còn có một lần, hồi ta học cấp ba, bị một quả bóng đá bay từ xa đến đập trúng, ta được người ta khiêng đến phòng y tế, trên đường đi lại xảy ra tình trạng này, hơn nữa lần này ta còn nhìn thấy mặt mình trong gương, không, nói chính xác thì là mặt chị ta, còn có một người đàn ông từ phía sau ôm lấy eo cô ta, ta có thể cảm nhận được hơi thở của hắn phả vào gáy mình, hơi ngứa, cũng chính lần đó, ta suýt mất nụ hôn đầu của mình, may mà vừa được khiêng vào phòng y tế, ta đã tỉnh lại, ta không kể chuyện này cho bất kỳ ai, kể cả cô ta.”
“Xem ra cô ta hẳn là không biết các ngươi có loại cảm ứng này, nếu không cô ta sẽ không để ngươi gánh tội thay, bởi vì rất có thể ngươi sẽ dùng khả năng cảm ứng tâm linh này để dẫn người của ba hội lớn tìm cô ta.” Trương Hằng nói: “Phải làm thế nào, đánh ngất ngươi sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây