Trước đó thương thuyền bị pháo kích, mặc dù bị tổn thương không tính nghiêm trọng, nhưng vẫn phải sửa chữa, hai cái thợ mộc rất nhanh bất đầu công việc của mình. Chờ Owen đi rồi Malvin rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm, lau đi mồ hôi trên trán, cảm thán nói:
“Nguy hiểm quá, vừa rồi thật sự quá đáng sợ, còn tưởng rằng ta sẽ chen ở trên chiếc thuyền nhỏ kia, trên biển cả cô độc chết đi, tin tốt bây giờ là chúng ta được ở lại, mặc dù gia nhập cướp biển, nhưng lạc quan mà nói, ít nhất chúng ta có thể sống sót.”
“Lúc đó trên boong thuyền, thời điểm ta mở miệng, ngươi thật giống như rất khẩn trương, như thế nào, sợ ta cướp vị trí của ngươi sao?” Trương Hằng nói.
“A?” Malvin gượng cười nói:
“Không không, không phải, ta sợ bọn họ tổn thương ngươi, đây đều là nhũng kẻ giết người không chớp mắt, ngươi thật là dũng cảm, ta nói chuyện cũng không dám nhìn ánh mắt của bọn họ. . .”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây