Thẩm Đắc Kiện cảm giác cả bầu trời sao đều vì nụ cười của cô mà sáng bừng.
Khiến người như làn gió xuân, cơn tức giận lúc đầu cũng được quét sạch.
Cổ họng có phần hơi nghẹn: “Cám… Cám ơn.”
Hạ Tiểu Bạch chậm rãi lắc đầu làm mái tóc đen cũng đung đưa theo.
“Không cần cám ơn tôi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây