“Mới nửa tiếng mà đã không nhịn được, nhớ anh rồi sao?”
Hạ Tiểu Bạch đột nhiên từ phía sau ôm lấy chiếc cổ xinh đẹp của cô, chiếc mũi thanh tú ngửi ngửi mái tóc của cô rồi hôn một cái.
Khuôn mặt xinh đẹp của Sở Thu Hi có chút đỏ bừng: “Đương nhiên là nhớ anh rồi, giờ giờ phút phút đều nhớ anh.”
Hai người phụ nữ trêu đùa nhau một phen trên ghế sofa.
Bàn tay trắng nõn như ngọc của Hạ Tiểu Bạch nhẹ nhàng vuốt mái tóc bên tai của Sở Thu Hi, động tác mềm mại dịu dàng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây