572. Huyết Vũ Hư Không, Cao Vũ Hàm
Cô nhóc Đỗ Kiều Kiều cũng khó chịu vì liên tục xuất hiện những người cướp bóc, theo cô, những người tị nạn này thực sự không đáng được thông cảm, họ có đủ can đảm và sức mạnh để cướp của những người qua đường thì tại sao không tập hợp lại thành một đội liều một chút. Nếu may mắn giết được quái thú thoái hóa như Địa Long thì sẽ đủ cho bọn họ ăn một hai tuần mà còn thừa nữa.
“Chuyện này, các người không hiểu đâu, thật sự là một câu khó nói hết được…” Nhìn thấy tên mập nâng mông lên, Hoàng Quốc đỡ người đàn ông kia đứng dậy, lấy một miếng thịt Địa Long từ trong ba lô ra rồi ra hiệu cho anh ta mau chóng rời đi.
“Sống trong khu tị nạn, không phải anh muốn đi săn là có thể đi săn được, mà cho dù săn được một con mồi bình thường, một khi bị đội tự quản tìm thấy, anh sẽ bị trục xuất và không bao giờ được phép quay lại nữa.”
“Cái gì? Còn có quy định như thế nữa? Đội tự quản mà anh nói đến là từ đâu, dựa vào đâu đi quản các anh!” Tên mập không phục hét lên, tên này ghét nhất là bị người khác quản, đương nhiên không tính Thượng Ất.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây