560. Mang theo mấy người phụ nữ chúng tôi
“Ừ, đúng là phụ nữ, nghe nói còn là một cô gái rất xinh đẹp.” Thượng Ất nhẹ giọng nói, nhưng ánh mắt đảo quanh Đỗ Giai Tuệ rồi rơi vào trên người Trần Phóng: “Vợ, tin tưởng anh, anh sẽ sớm trở lại thôi.”
“Cắt, tại sao lại tin tưởng anh! Trần đầy dục vọng, nam nhân mấy người không có ai tốt cả! Trần Phóng, đừng có tin anh ta!” Đỗ Giai Tuệ lãnh đạm nói, nhưng trong lòng lại thở dài một hơi: “Lão nương cũng không dễ dàng gì mà, người ác này phải có người đến làm, mình không ra mặt thì còn ai có thể ra mặt đây. Không ép Thượng Ất biểu đạt thái độ của mình, Trần Phóng cũng không yên tâm để anh rời đi…”
“Em muốn thế nào mới có thể tin tưởng anh?” Thượng Ất bất lực đối mặt với sự ngáng đường của Đỗ Giai Tuệ, anh không khỏi thở dài nói: “Tôi cũng không thể đem ba mẹ con họ đi được.”
“Tú Tú và Nhạc Nhạc còn nhỏ, sao có thể đi cùng anh được? Có điều…” Đỗ Giai Tuệ trừng lớn mắt, đột nhiên chỉ vào doanh trại huấn luyện chiến thần ở bên hồ Tổ Ưng: “Các người đưa Ly Á đi, có Ly Á đi cùng, tôi mới có thể yên tâm anh không bị đám nữ nhân mèo mèo chó chó đó câu dẫn.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây