466. Đại Lão Văn Thiên Hoa (2)
“Ha ha, tiểu Lý, tính cách này của cậu rất thẳng thắn, chẳng trách tiến sĩ L lại giữ cậu ở bên cạnh.” Văn Thiên Hoa cười nhẹ, không tức giận vì bị ngắt lời mà tiếp tục kiên nhẫn giải thích: “Hiện nay, ở tình hình mà bên trong thì có nguy cơ về nguồn tài nguyên, bên ngoài thì có dã thú tấn công, mọi người nói xem chúng ta nên đặt trọng tâm phát triển vào đâu? Xây dựng một căn cứ vững chắc hơn? Hay là vẫn tiếp tục phát triển công nghệ, sau đó xông ra chiến đấu với những con dã thú ở bên ngoài, lấy lại địa vị của con người của chúng ta trên đỉnh chuỗi thức ăn sinh vật, rồi làm việc chăm chỉ để trở lại cuộc sống trong quá khứ?”
…
Tất cả mọi người đều không nói nên lời, câu hỏi của Văn Thiên Hoa tưởng chừng như đơn giản nhưng rất khó để trả lời. Không sai, bây giờ ở bên ngoài đang có rất nhiều khủng hoảng, nhiều người khó có thể đảm bảo được để mình sống sót. Bởi vì căn cứ Đế Đô có sức mạnh quân sự trời sinh, nhìn thì có vẻ con người ở đây không cần phải lo lắng về cái ăn cái mặc. Nhưng về sau thì sao? Tương lai căn cứ Đế Đô ở đâu? Con người bọn họ tiếp tục xây dựng căn cứ ổn định, hay là tiếp tục nỗ lực phát triển công nghệ và mở rộng ra bên ngoài, lựa chọn nào khiến cho cuộc sống sau này của họ tươi sáng hơn, điều này ai cũng không nói được.
Bởi vì mọi người ai cũng hiểu rằng, chỉ cần ngôi sao bí ẩn trên đỉnh đầu kia còn tồn tại một ngày thì con người trên Trái Đất sẽ không thể nào yên ổn được. Thú dữ thoái hóa, con người điên cuồng thoái hóa, giống như bão, lũ lụt và sương mù, những thảm họa thiên nhiên này đã khiến loài người gần như tuyệt chủng, chỉ cần tùy tiện xuất hiện một lần cũng có thể phá hủy tất cả mọi thứ mà họ đã xây dựng!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây