461. Cánh cổng thiên giới mở rồi?
“Muốn người? Vậy thì anh đừng nghĩ nữa, chuyện này khẳng định là tôi không làm được!”
Nghe thấy lời nói của Thượng Ất, đầu óc Vân Lãng choáng váng, Thượng Ất thấy thế thì ngẩn người. Chết tiệt, cái này không đúng, theo lý mà nói cái mà căn cứ Đế Đô không thiếu nhất chính là con người. Trong vòng bán kính mấy trăm km này, có ai là không biết căn cứ Đế Đô là nổi tiếng nhất, chỉ cần là người tị nạn có suy nghĩ thì mục tiêu đầu tiên phải đến chính là căn cứ Đế Đô.
Vì lũ lụt mấy ngày qua mà một con mương sâu hàng chục km được hình thành xung quanh căn cứ Đế Đô, trở thành một bức tường chắn tự nhiên hiếm có. Chính vì vậy mà đám thú bay kia dù có mạnh đến đâu cũng phải tính đến cái giá khi lao vào nội thành căn cứ Đế Đô. Bởi vì căn cứ Tổ Ưng của Thượng Ất ở trong rừng rậm, có thể nói là dã thú lúc nào cũng đang chực chờ xung quanh, nếu không cẩn thận sẽ bị dã thú tấn công, người nào không dũng cảm thì sẽ không bao giờ cân nhắc đến đó.
Hẳn là có vấn đề, lẽ nào trí nhớ kiếp trước của mình sai rồi, còn nữa, căn cứ Đế Đô mà cũng cần người sao?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây