417. Từ nhỏ đã không có cha
Một lúc sau, Si Thù khẽ thở dài, đôi môi đỏ mọng khẽ mở, tiếp tục nói: “Xem ra anh cũng là người Trung Quốc, hẳn là anh đã từng nghe nói đến cuộc chiến kéo dài hàng trăm năm khi xưa của Si Vưu và Hoàng Đế. Trong trận chiến, tộc Si Vưu chúng ta bị vô số người hiểu lầm, gọi là quái vật man rợ, tàn ác và khát máu… Đây thực ra chỉ là lời đồn… Ừm, ta nghĩ để chế tạo ra vũ khí có thể đánh bại Hoàng Đế, đại tổ tiên Si Vưu bất đắc dĩ mới phải nghe lời Vu Sĩ, thu thập khí huyết của chín mươi chín đứa trẻ thuần âm, cộng với chính các con trai của ngài, số người này lên đến cả trăm người, rồi ngâm lưỡi đao vào máu của họ, cuối cùng lại phải hi sinh thêm tính mạng của con bạch hổ trung thành với mình, để cho ra đời một loại vũ khí ma thuật vô song có thể lên trời xuống đất – đó chính là Hổ Phách.”
“Sau đó, Si Vưu có đánh bại được Hoàng Đế không?”
Đỗ Kiều Kiều tò mò, ở độ tuổi này trẻ con thích nghe những câu chuyện độc và lạ, những câu chuyện của Si Thù rất hấp dẫn đối với cô. Có điều, Tống Địch ở phía sau vẫn lộ vẻ khiếp sợ, cô thu mình lại sau lưng Đỗ Kiều Kiều, nhìn chằm chằm vào cây đao vàng trên tay Thượng Ất với một đôi mắt kinh hoàng.
“Sau đó? Ha ha ha!” Si Thù cười ha hả, khinh thường nói với Đỗ Kiều Kiều: “Sau đó, tên Hoàng Đế bỉ ổi, vô sỉ, thiển cận kia, biết không thể địch lại được với Si Vưu đại tổ dũng mãnh như thần, vậy mà lại mở tế đàn thượng cổ, dùng tính mạng của ba mươi ba nghìn người để mở ra một lối đi xuống địa ngục, triệu hồi ác quỷ từ thế giới đó, tàn sát vô số chiến binh dũng cảm của tộc chúng ta, sau đó xóa sổ toàn bộ tộc Si Vưu của ta… Huyết hải thâm thù này, Si Thù tôi thề sẽ tự tay tàn sát con cháu của kẻ thù, để báo thù cho âm hồn của những chiến binh anh hùng của chúng tôi ở trên trời.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây