320. Nhện sói
“Ồ, thì ra là như vậy. Vừa rồi anh ta đã bắn hạ tháp canh gác mà tôi thiết lập trên không. Tôi còn tưởng rằng có một kẻ thù vô cùng lợi hại nào cơ. Ha ha ha, hóa ra là một sự hiểu lầm. Thực sự là một trận lụt đã rửa sạch miếu Long Vương, người nhà cả mà không nhận ra nhau rồi.”
Trần Khánh cười to, khuôn mặt thô to xấu xí khiến cho nụ cười không tự chủ được mà trở nên dữ tợn. Phía sau hắn, hơn chục người đàn ông có khuôn mặt gớm ghiếc giống như hắn cũng cười, nhất thời giọng nói kiêu ngạo của bọn họ vang lên trong không khí.
Đột nhiên, vẻ mặt của Trần Khánh trở nên hung dữ và đáng sợ, một giọng nói hung ác phát ra từ giọng nói trầm khàn của hắn: “Nhưng tên lính canh gác tháp canh gác, đó là người của ông đây! Chúng ta phải giải quyết chuyện này sao nhỉ?!”
“Giải quyết ra sao à?? Trần Khánh, cậu cố tình gây khó dễ cho chúng tôi sao? Cậu không thấy tên lính ở tháp canh gác đã bắn phát súng đầu tiên sao? Cậu có biết hiện tại cơ sở đạn dược rất khan hiếm không, thuộc hạ của cậu nổ súng bừa bãi như thế khác gì các người đang lãng phí đạn dược? Hả? Nếu còn muốn sống hãy mau cút khỏi đây cho tôi, bằng không...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây