289. Đôi cánh ác ma
Giống như là một cây cọc gỗ, Thượng Ất bị một đấm kết hợp với lửa của Vân Lãng đánh cho bầm dập, mặt mũi sưng xanh, toàn thân đen kịt. Nhưng điều kỳ lạ là nguyên tố lửa của Vân Lãng càng rực rỡ thì cơ thể của Thượng Ất càng hồi phục nhanh chóng. Cuối cùng, ngoại trừ một chỗ bằng bàn tay phía sau lưng còn khó chịu ra thì còn lại hầu như đều đã khôi phục như lúc ban đầu. Ngay cả Thượng Ất cũng cảm thấy chỉ cần chỗ cuối cùng kia được khôi phục thì nhất định sẽ phát sinh điều thần kỳ gì đó!
“Nào, đánh đi, đừng có mà dừng lại!” Thượng Ất kéo quần áo của mình ra và quát Vân Lăng, Vân Lãng suýt chút nữa tức đến nổ mũi hét: “Ông nhổ vào, đã thấy qua kiêu ngạo nhưng chưa từng thấy ai lớn lối đến như mày! Ông... ông đây không nghe lời mày nữa, không đánh nữa, mệt rồi!”
Vân Lãng nói xong xoay người rời đi, trong lúc đó không ai để ý tới tay hắn đang run rẩy liên tục. Hắn đánh thực sự rất đã tay, nhưng đồng thời cũng càng ngày càng kinh ngạc, khả năng chịu đòn của Thượng Ất gần như phi nhân loại, Vân Lãng chưa từng thấy người nào kháng đánh tốt như vậy!
“Đồ nhát gan, về sau mày theo họ của tao, gọi là Thượng Lãng đi!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây