Dưới ánh nắng chói chang, hai vật kiến trúc giữa hồ tựa như hai khoai lang bị nướng chín không ngừng tỏa sóng nhiệt, người ở bên trong không cách nào tiếp tục ẩn núp.
Trần Phóng ôm Thượng Nhạc Nhạc đứng cạnh cửa sổ, không ngừng quạt giảm nhiệt độ cho con trai, mặc mình đổ mồ hôi như mưa, mắt cô tràn đầy lo âu. Từ khi Thượng Ất ra đi đã ba ngày, theo ước hẹn lúc trước hắn nên về vào giữa trưa ngày hôm nay. Nhưng từ lúc sáng sớm đến bây giờ gần hai giờ chiều, Trần Phóng đợi bên cửa sổ gần mười tiếng mà mãi không thấy bóng dáng hắn đâu.
Lòng Trần Phóng thầm lo âu:
“Ông xã, anh đang ở đâu? Mau trở về đi, em và con trai rất cần anh!”
Trần Phóng xuyên qua cửa kính nhìn đường mòn tiểu khu ngoài đảo giữa hồ, bụi cỏ chỗ đó cao gấp đôi ba ngày trước, thỉnh thoảng có bóng đen xẹt qua, ngừng lại một lúc ven nước rồi biến mất trong lùm cỏ rậm rạp.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây