Hối hận để cha y quen biết mẹ y? Ý gì chứ?
Hứa Thiên Bá có chút choáng váng, chơi chữ không phải là thế mạnh của y. Thuốc kích hoạt tăng cường cho y một thân cơ bắp, lại không thể khai sáng cho đầu óc của y. Hứa Thiên Bá chỉ có thể mơ hồ nhận ra đây là một câu mắng chửi, không khỏi giận tím mặt, nói: “Mày là thằng nào hả, dám nói với Hứa Thiên Bá tao như vậy, mày có tin ông mày cũng bóp chết tươi mày luôn không!”
“Lão đại của chúng tao họ Nghê, tên là Cầm Điệp! Còn nữa, anh to con đây có lòng tốt nhắc nhở mày một câu, tốt nhất là lập tức thả đội trưởng Điền xuống, nếu không tuyệt đối mày sẽ hối hận tại sao năm đó cha mày lại quen biết mẹ mày đó!”
Vương Cương đứng sau lưng Thượng Ất, đứng bên cạnh hắn ta là một An Tinh Vũ vẻ mặt nghiêm túc nắm chặt súng, nhìn thấy bộ dạng phách lối của Hứa Thiên Bá, Vương Cương vẻ mặt xấu xa cười cười nhạo báng y, cũng dùng ánh mắt phách lối không kém nhìn lại, dường như Hứa Thiên Bá và mấy trăm người phía sau y đều không tồn tại vậy.
“Nghê…Cầm Điệp…Cái DMM em gái mày, mày dám đùa giỡn tao!” Hứa Thiên Bá lẩm bẩm mấy lần lời nói của Vương Cương, đột nhiên ngẩng đầu, hai mắt trừng lớn như mắt trâu, vô cùng phẫn nộ nhìn về phía Vương Cương thét lên: “Thằng nhóc mày to gan lắm, chờ tao bóp chết tên này, tao đảm bảo sẽ xé xác mày thành mảnh vụn đem cho chó ăn!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây