“Tạm thời không thể giết cô ta được, tôi còn có một số chuyện muốn hỏi cô ta. Cái tên béo trốn phía sau con sư tử đá kia, nếu cậu còn không bước ra, tôi sẽ liền dùng nỏ bắn cậu đó!”
Thượng Ất lạnh lùng nói, đám người ngay lập tức chú ý tới ngay phía sau con sư tử đá trước cổng gia viên Mỹ Hảo, có một người đàn ông mập mạp nặng khoảng chừng hơn 200 cân đang há hốc miệng, toàn thân run rẩy ẩn núp, lớp mỡ trên người dưới ánh nắng như thiêu như đốt hiện lên một vẻ bóng loáng lạ kỳ, toàn thân nhìn qua rất giống một con heo có hình thể khỏe mạnh và cân đối.
“Đừng bắn tôi! Tôi chỉ đi ngang qua thôi, tôi không có ác ý gì cả!” Giọng nói run run truyền đến, người đàn ông mập mạp thò đầu ra từ phía sau con sư tử đá, một đôi mắt đen bé như hạt đậu loạn chuyển, bộ dáng lấm la lấm lét.
“Cái tên mập chết bầm này đang nói láo, chú đẹp trai, tôi thấy rõ ràng là anh ta mới chạy đến đằng sau con sư tử đá, anh ta và người phụ nữ kia là đồng bọn, đừng nên tin anh ta.” Văn Phỉ lớn tiếng hô lên, trên mặt lộ vẻ vui mừng và kiêu ngạo vì vạch trần được Bàn Tử. Cái tên mập đó sửng sốt, phịch một tiếng quỳ gối trước mặt Thượng Ất, trong miệng khóc thét: “Anh hùng tha mạng, tôi không muốn hại các người đâu, đều do bọn chúng ép tôi làm như vậy. Tôi trên còn có mẹ già tám mươi tuổi, dưới có con gái nhỏ tám tuổi, trên người lại có hơn 200 cân thịt mỡ, tôi chỉ là một tên vô dụng thôi…Anh hùng ơi, anh hãy xem tôi như cái rắm mà thả tôi đi đi!”
Coi anh ta là cái rắm? Có cái rắm nào nặng như anh ta vậy sao?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây