Nhưng mà đầu năm nay trung khuyển cũng không dễ làm, Vương Cương còn chưa dứt lời, người phụ nữ đối diện không nói hai lời liền nhấc súng lên bắn một phát, viên đạn xuyên qua vách xe vô cùng chuẩn xác nhắm trúng ngực Vương Cương.
“Mẹ kiếp, có cần phải chuẩn đến mức khoa trương như thế không?”
Vương Cương nằm rạp trên đất há mồm thở hổn hển, trước ngực mơ hồ truyền tới cảm giác đau nhói khiến hắn hoảng sợ không thôi. Nghe tiếng súng, chắc hẳn người phụ nữ này dùng một khẩu súng lục cảnh dụng đã qua cải tạo, tốc độ bắn không nhanh nhưng uy lực lại rất lớn. Viên đạn bắn vào áo giáp được chế tạo từ vảy thú ăn kiến, không những bắn ra tia lửa, Vương Cương còn loáng thoáng ngửi thấy một cỗ mùi khét. Nếu không phải đêm qua Vương Phương chế tạo ra bộ giáp vảy thú ăn kiến đơn sơ này, thì Vương Cương phỏng đoán lần này hắn trăm phần trăm đi đời nhà ma!
Vương Cương bị một phát súng bắn đổ, Thượng Ất không hề nghĩ ngợi kéo Văn Phỉ nằm rạp xuống đất. Trong lúc căng thằng Thượng Ất cũng không chú ý tới, tay phải của hắn vừa vặn đè trên hai khỏa mềm mại, theo sự lên xuống của động tác, sự mềm mại trong tay Thượng Ất không ngừng thay đổi hình dạng, chỉ trong mấy giây ngắn ngủi đã khiến cho Văn Phỉ thở gấp.
“A, đáng ghét chết đi được! Tay của chú đẹp trai....Đây có phải là bị tập kích ngực trong truyền thuyết không? Cảm giác này lạ quá, nhột nhột tê tê, toàn thân không còn sức lực để động đậy nữa rồi. Chú đẹp trai không phải cố ý đấy chứ, lúc trước rõ ràng còn thấy hứng thú với mông nhỏ của người ta, sao giờ lại biến thành ngực rồi... Nhưng mà hình như rất thoải mái, ai da, ngượng chết đi được.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây