Nhìn thân ảnh kinh khủng ngoài cửa sổ, Thượng Ất dùng sức dụi mắt. Ngoài cửa sổ là một con vật thuộc loài bò sát hình thù kỳ quái. Thân thể khổng lồ dài đến mười mấy mét, cái đầu và cái đuôi hiện lên hình mũi nhọn, giống như thằn lằn. Nhưng phần giữa thân thể lại tráng kiện như voi, nhìn vô cùng nặng nề. Trên thân còn được bao phủ bởi từng mảnh từng mảnh vảy so với tấm thép còn lớn hơn.
Lại nhìn đến tứ chi của quái vật, trên đầu tứ chi phân biệt uốn lượn năm cái móng sắc bén lẫm liệt, theo quái vật không ngừng bò lên, tường xi măng cứng rắn lại giống như đậu hủ tới tấp rơi xuống. Kiến cánh thoái hóa nằm sấp bốn phía thấy vậy rối rít hoảng sợ chạy trốn, một vài con né tránh không kịp liền bị móng sắc đạp nát trong nhát mắt, biến thành một đống thi thể lộn xộn chảy ra chất lỏng màu vàng xanh, chậm rãi rơi từ mặt tường xuống, bịch bịch một tiếng nện trên mặt đất xi măng cao mấy chục mét so với mặt đất.
Chẳng lẽ đây là một con…Thú ăn kiến thoái hóa?
Thượng Ất hoảng sợ nhìn chằm chằm con thú thoái hóa kinh khủng này, nhìn từ vẻ ngoài, cái con thú thoái hóa này cựa kì giống với loài thú ăn kiến trong tập tranh ảnh sinh vật, nhất là cái lưỡi dài đỏ tươi không ngừng phun ra nuốt vào trong cái miệng lớn kia, vô cùng phù hợp với đặc điểm của loài thú ăn kiến.
Nhưng mà vì sao cái thứ này lại có hai cái lưỡi? Chưa từng nghe qua tiền lệ loài thú ăn kiến có hai lưỡi mà?!
Nhìn chằm chằm cái lưỡi dài không ngừng quơ qua quơ lại trong không trung, Thượng Ất mơ hồ cảm thấy mình lần này hình như lại trúng thưởng. Đây không phải là một con thú ăn kiến thoái hóa bình thường, cái con này hẳn tối thiểu nhất là đạt đến cấp bậc thể thoái hóa biến dị. Giống như hai con chó cảnh sát thoái hóa kia, cái con thú ăn kiến thoái hóa này nhất định là gặp được kỳ ngộ nào đó, mới có thể trong thời gian ngắn như vậy mà thoái hóa ra hai cái lưỡi.
“Hiểu rồi, hóa ra kiếp trước thứ giết chết đám người Văn Phỉ không phải người sống sót cuối cùng, cũng không phải là kiến thoái hóa mà là thứ này.”
Nghĩ thông suốt vấn đề mấu chốt, một sự nghi hoặc vẫn luôn quanh quẩn trong lòng Thượng Ất cũng theo đó mà được hóa giải. Nhìn Tiểu Ngũ dần dần biến mất trong miệng thú ăn kiến, Thượng Ất âm thầm thở dài một hơi. Hoàn toàn chính xác, chỉ có sinh vật thể biến dị mới có thể giết chết những chiến sĩ cải tạo gen này, mà nhất định quân đội Hoa Quốc cũng rõ ràng chuyện này. Mà những lời đồn về ác ma ăn thịt người này, nhất định là quân đội vì giết chết những thú thoái hóa biến dị kinh khủng này, bất đắc dĩ lấy cớ mà thôi. Một nửa thành phố chết dưới hỏa lực tên lửa, ai có thể đoán được bọn họ chỉ là vật bồi táng đáng thương thôi chứ?!
Quá độc ác, vì tiêu diệt thú thoái hóa đáng sợ, tên Văn Thiên Hoa kia lại dám lừa gạt toàn bộ những người sống sót của Hoa Quốc. Cái gì mà giận dữ phá hủy thành phố vì người nhà, con mẹ nó toàn bộ là âm mưu, là lời sáo rỗng.
Thượng Ất giờ phút này thậm chí còn nghiệm trọng hoài nghi, có phải quân đội thật sự không đánh lại lũ thú thoái hóa kinh khủng này, sợ chúng xông vào Đế Đô, nơi ở của chính trị gia, cuối cùng không có biện pháp nào nữa cho nên mới dùng đến tên lửa?
Thượng Ất nhìn tiểu nha đầu Văn Phỉ một chút, trong lòng có chút lo lắng bất an. Nếu quả thật chân tướng là như vậy, cho dù hắn bắt giữ Văn Phỉ, chỉ sợ ở chỗ cái đám chính trị gia lòng dạ độc ác kia cũng không đổi được thứ gì tốt đi? Xem ra trong mắt những người kia, việc duy trì ổn định, đảm bảo lợi ích cho giai cấp cao cấp mới là chuyện quan trọng nhất, bất kỳ ai ở trước mặt lợi ích cũng có thể tùy thời bị vất bỏ. Chẳng hạn như bốn người Long Ba, hay phân nửa số người sống sót ở Đế Đô…Đây chính là mấy chục vạn mạng người đấy!
“Mẹ nó, lại bị cái đám người này đùa bỡn. Nhóm chúng ta trễ nãi mất bao nhiêu thời gian, mạo hiểm tính mạng giết tới, rốt cuộc chẳng chiếm được cái gì sao? Nếu không thì dứt khoát dẫn thú ăn kiến đến trung tâm Đế Đô, khiến cho bọn hắn cũng nếm thử cảm giác kinh khủng khi bị nuốt chửng?”
Thượng Ất theo bản năng nghĩ đến việc trả thù những chính trị gia kia, nhưng lý trí lại ngăn cản ý nghĩ này. Thú ăn kiến biến dị quá lợi hại, để đối phó nó chỉ có thể dùng đến vũ khí có tính sát thương quy mô lớn mới được. Mà một khi để con súc sinh này tiến vào bên trong Đế Đô, uy lực của tên lửa tất sẽ tác động đến chỗ tiểu khu Hoa Tụng của mẹ con Trần Phóng tại Đế Đô.
Thượng Ất không cách nào đảm bảo việc những chính trị gia kia có sẽ xem thường con thú thoái hóa này hay không, dù sao tận thế chỉ mới xảy ra vẻn vẹn có mấy ngày mà thôi, vệ tinh trên trời không thể bị tê liệt trong thời gian ngắn ngủi như thế được, một khi vệ tinh quét hình cái con thú này mạnh mẽ đâm tới muốn rời đi, lại trùng hợp xuất hiện ở xung quanh tiểu khu Hoa Tụng ở Đế Đô…Bất chợt, Thượng Ất rùng mình một cái.
Không được, tuyệt đối không thể để cái con thú này rời khỏi đây được!
Nhưng mà hắn phải làm gì mới có thể ngăn cản cái con thú này đây? Thú ăn kiến biến dị không thể so với thú thoái hóa, lúc nãy một kích kinh khủng kia của Khiêu Tảo chỉ để lại một vết lõm nho nhỏ trên lớp vảy của nó mà thôi. Một kích toàn lực của chiến sĩ cải tạo gen, trước mặt kẻ địch có lực phòng ngự mạnh mẽ lại cũng chỉ là một chuyện cười mà thôi.
Nhìn con thú ăn kiến biến dị không ngừng có ý muốn chui vào phòng, đại não Thượng Ất nhanh chóng hoạt động, nhưng cuối cùng hắn đành bất đắc dĩ từ bỏ suy nghĩ tấn công. Không sai, Thượng Ất có tốc độ cực nhanh, dưới sự tăng lên của tốc độ, sức mạnh cũng sẽ đạt tới một trình độ khủng bố.
Nhưng mà phải trong nháy mắt lúc năng lượng bên trong tinh hạch phóng thích mới được, năng lượng bên trong tinh hạch hoàn mỹ đã sớm bị Thượng Ất hấp thu toàn bộ, không còn nữa, hắn không có khả năng chỉ trong một thời gian ngắn, phóng ra loại tốc độ và sức mạnh kinh khủng kia lần nữa.
Đương nhiên Thượng Ất còn có biện pháp thứ hai, đó chính là đốt cháy những ngôi sao trong tinh không nhân thể đồ trong tay kia. Thượng Ất đoán rằng, một khi tinh quang nơi đó được thắp sáng, hắn nhất định sẽ tiến hóa ra một loại thủ đoạn tấn công vô cùng cường hãn.
Cũng chẳng dùng được cái đéo gì…Thượng Ất cần một viên tinh hạch năng lượng, còn phải là cấp hoàn mỹ thì mới được. Tình huống hiện tại hiển nhiên lọt vào vòng lặp vô hạn, Thượng Ất đối với cái con thú này không có biện pháp gì cả. Trừ khi xuất hiện kỳ tích, nếu không Thượng Ất căn bản không thể ngăn cản cái con thú này dù chỉ là nửa bước.
Sức mạnh! Tôi cần đầy đủ sức mạnh!
Thượng Ất gào thét trong lòng, bỗng nhiên một cái bóng người cường tráng, giơ hai cánh tay tráng kiện chạy qua bên cạnh hắn. Thượng Ất hai mắt tỏa sáng, trong lòng không khỏi âm thầm nói:
“Long Ba! Mình thế nào lại quên mất cái tên này nhỉ? Cái tên này thế nhưng là một chiến sĩ cải tạo gen chuyên về sức mạnh, sức mạnh hai tay đoán chừng phải hơn ngàn cân đi? Sức mạnh của hắn nhất định có thể đánh nát vảy của thú ăn kiến biến dị, chỉ cần có cơ hội, nói không chừng có thể trong một lần liền giết chết đối thủ luôn!”
Nghĩ đến đây bước chân Thượng Ất hơi lắc lư, dưới tốc độ gấp năm người bình thường, hắn dùng nửa giây liền xuất hiện trước mặt Long Ba, khẽ vươn tay bắt lấy hắn ta.
“Cút, anh lôi kéo tôi làm gì? Tôi muốn báo thù cho bọn Lệ Man!! Mau tránh ra cho tôi nhanh lên!” Long Ba vô cùng phẫn nộ, không suy nghĩ nhiều liền đấm ra một quyền. Thượng Ất khẽ nhúc nhích bước chân, nhẹ nhàng tránh khỏi một quyền ác liệt này của Long Ba, giọng nói mang theo thỏa mãn: “Long Ba, muốn báo thù cho đồng đội thì anh liền phải nghe theo lời của tôi. Tôi có tốc độ, anh có sức mạnh, chỉ cần chúng ta phối hợp tốt, sẽ có cơ hội rất lớn có thể giết được con súc sinh này.”
“Hừ, tôi dựa vào đâu mà phải tin tưởng anh, sức ông đây mạnh vô cùng, ngay cả sắt thép cũng đều có thể đâm xuyên, giết chết cái con súc sinh này căn bản không thành vấn đề!”
Long Ba tức giận nói, nhưng ngữ khí lại hòa hoãn hơn so với lúc trước. Hắn không phải là một người ngu ngốc, Tiểu Ngũ, Khiêu Tảo còn có Lệ Man, ba người họ chết như thế nào, hắn thấy rất rõ ràng. Không sai, thật sự hắn có lòng tin có thể nện nát đầu con thú ăn kiến biến dị này, nhưng điều kiện tiên quyết là hắn có thể nện trúng.
Đừng nói đến chuyện có thể né tránh hai cái lưỡi dài kinh khủng kia hay không, cho dù có né tránh được thật, Long Ba cũng không có một chút lòng tin nào có thể tấn công vào bộ phận đầu yếu hại của đối phương. Hai bên có thể tích quá chênh lệch, Long Ba cao hơn một mét tám đứng trước mặt thú ăn kiến biến dị, cũng không lớn hơn những con kiến thoái hóa kia bao nhiêu. Long Ba quả thật cần có sự trợ giúp, hắn cần có người giúp hắn hấp dẫn lực chú ý của thú ăn kiến biến dị, cũng giúp hắn đến trước mặt con thú ăn kiến cao năm mét kia mới được!