Nếu Hoàng đế không cho người lùn kia quá nhiều ân sủng thì hắn cũng không đến mức càn rỡ, ngay cả quan bắt trộm cũng dám hất xuống đất! Một nghệ nhân dân gian được chọn vào cung phụng vua, trước khi vào cung hắn có biết gì đâu, sao mà hiểu được nhiều đạo lý tới vậy?
Thiên hạ bá tánh đều là con dân của thánh nhân con dân, không dạy mà giết là không đúng!
Không biết Chung Thiệu Kinh nhớ tới cái gì, cười lạnh nói: "Lôi đình mưa móc* đều là quân ân, bảo ngươi chịu ngươi phải chịu." Ông ấy liếc Tam Nương một cái, lại rất ngạc nhiên: "Ngươi còn biết không dạy mà giết?
(*) Cụm 雷霆雨露 = Lôi đình mưa móc = dùng để ví sự trách phạt và ơn huệ từ bên trên ban xuống.
Địa vị của giáo dục Khổng Mạnh ở Đường triều không cao bằng hậu thế, Mạnh Tử bị phớt lờ trong một thời gian dài, còn Khổng Tử khá khẩm hơn một tí. Dù sao Đại Đường vẫn có hậu duệ của Khổng Tử là Khổng Dĩnh Đạt biên soạn tài liệu khoa cử. "Luận ngữ được coi là sách nhập môn trên con đường cầu học của người đọc sách, ngày thường còn dùng nó như câu từ để phạt rượu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây