Hắn quay đầu nói với Tam Nương: “Lần trước chẳng phải ngươi nói muốn gặp Bùi huynh sao? Lần này đúng dịp hắn ở đây. Bùi lang quân này chính là Bùi Địch, mấy năm trước đã từng làm việc ở Mộ phủ Trương Cửu Linh, hiện nay chuẩn bị cho kỳ thi ở Chung Nam Sơn.
Nói là chuẩn bị thi cử, thật ra không khác gì với ẩn cư, hắn và Vương Duy chí hướng hợp nhau, đều thuộc loại người quanh năm thăm dò ở bên lề con đường làm quan. Có muốn làm quan hay không? Thỉnh thoảng cũng sẽ suy nghĩ, trên đời này nào có nhiều người tri thức không muốn làm quan như thế kia chứ? Nhưng vừa nghĩ tới làm quan khó tránh phải làm khá nhiều chuyện trái lương tâm, bọn họ lại cảm thấy ẩn cư rất tốt.
Vương Duy và hắn mới quen đã thân, thường xuyên cùng nhau làm thơ ở Chung Nam Sơn, quan hệ vô cùng thân thiết. Có lần Tam Nương đọc thơ của bọn họ, bèn nói muốn gặp vị Bùi tú tài này với Vương Duy. Vương Duy nói hành tung của Bùi Địch bất định, có cơ hội sẽ để bọn họ gặp mặt làm quen với nhau.
Lần này chính là cơ hội đến rồi.
Tam Nương mang rượu bước vào cửa, vừa nhìn thì thấy một nam tử lạ mặt đứng lên nghênh đón bọn họ. Tuổi của Bùi Địch nhỏ hơn Vương Duy một chút, tướng mạo và khí chất tự nhiên là thanh tuấn xuất trần, thoạt nhìn bèn không phải phàm nhân thế tục.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây