Hầu hết tất cả các bài hát và thơ Đường đều bắt nguồn từ Nhạc phủ, xem như là truyền thừa và phát triển của nhạc phủ.
Khi viết thơ, Lý Bạch không thích bị hạn chế bởi niêm luật, sẽ chú trọng vào phong cách không bị gò bó, thơ cổ và thơ nhạc phủ chiếm tỷ lệ rất lớn trong các bài thơ của ông, giống như là các tác phẩm nổi tiếng như “Uống rượu, “Con đường khó khăn vân vân, đều là danh mục ca khúc của Nhạc phủ.
"Bình minh và hoàng hôn" cũng là tự ca trong nhạc phủ Hán, ý nghĩa đại khái của nó là "Bình minh và hoàng hôn là vô tận, nhưng đời người thì lại ngắn như vậy, cực kì hy vọng có thể cưỡi lục long chầu trời" .
Còn bài thơ “Bình minh và hành trình của Lý Bạch thì lại có ý nghĩa ngược lại, nói rằng cỏ mọc, cây rụng là thuận theo tự nhiên, đời người đau khổ ngắn ngủi, tại sao phải làm trái ý trời, đuổi theo mặt trăng mỗi ngày chứ, không bằng "Ta bao quát miếng lớn, biển cặn cuồn cuộn" —— tức là ôm trọn thiên nhiên, hòa làm một với trời đất, đạt được trạng thái hợp nhất tuyệt vời giữa vạn vật với ta!
Mặc dù Tam Nương không hiểu lắm ý nghĩa thi ca của cả bài thơ nhưng vẫn đọc được dòng "Cỏ tươi tốt trong gió xuân, cây không oán trách mùa thu" "Ai vung roi đuổi tứ vận? Vạn vật sinh diệt tự nhiên", cũng thấy từ ngữ lộ ra vẻ phóng khoáng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây