Chung Lăng bị ánh mắt nóng rực của cô nhìn đến nỗi mặt đỏ bừng, đành phải mất tự nhiên dời mắt xuống cúi đầu. Anh đáp lại: “Ồ, tôi có chút nghiên cứu về thị trường chứng khoán. Nếu cô tin tưởng, tôi có thể đề cử và chỉ dẫn cho cô.”
“Tin cậy, tin cậy. Ai cũng biết anh là giảng viên tài chính trẻ tuổi triển vọng nhất trong trường, hơn nữa nghe nói anh nắm bắt cơ hội trong kinh tế rất chuẩn. Chắc chắn tôi sẽ thành công nếu Chung Lăng dẫn dắt.”
Thẩm Thành Nhụy nói một cách đầy tự tin, nhưng lại sợ rằng lời nịnh hót quá đà sẽ khiến đối phương cảm thấy áp lực, nên nói thêm: “Anh đừng quá lo lắng. Kể cả có thua lỗ cũng không sao, vì dù sao cũng là học mà chơi thôi. Anh có thể hướng dẫn tôi sẽ tốt hơn là để tôi tự mày mò.”
Cảm động trước sự quan tâm của cô, Chung Lăng mỉm cười dịu dàng với cô và nói: “Cô tin tưởng tôi là được rồi. Vậy bây giờ, chúng ta có thể coi như bạn bè không? Nếu là dạy học trò chơi chứng khoán, tôi với tư cách là giảng viên dạy tài chính có thể đảm đương được. Nhưng nếu là bạn bè thì không sao cả.”
Thẩm Thành Nhụy ngây thơ nghĩ rằng anh cân nhắc vì danh tiếng nên thôi cũng không ngại ngùng, cô nói một cách tự nhiên: “Nếu Chung Lăng không chê tôi làm bạn thì tốt quá.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây