Sau nhiều ngày, tháng lương đầu tiên trong cuộc đời của Thẩm Thành Nhuệ đến tay. Cô vui sướng vô cùng, mua quà nhỏ cho bố mẹ và hai em gái, rồi còn mời Khương Dĩnh đi ăn. Bữa ăn được tổ chức ở một quán cơm gần trường. Khương Dĩnh tò mò lắm, cứ hỏi hoài về anh bạn của cô. Hai cô là bạn thân, nên Thẩm Thành Nhuệ cũng không giấu gì, giải thích rằng cô không yêu ai mà đang đi làm thêm. Khương Dĩnh vô cùng ngạc nhiên: “Cái gì, thì ra hàng ngày giờ trưa không thấy em là đi làm chứ không phải đi gặp bạn trai?”
“Đúng vậy, trước khi khai giảng em mới xin việc.” Thẩm Thành Nhuệ nói nhỏ, ra hiệu cho cô cũng nhỏ giọng. “Nhà em không đưa em tiền chi tiêu à, hay là gặp khó khăn gì sao, mà em phải vội kiếm tiền vậy?” Khương Dĩnh rất quan tâm bạn thân. “Ông em lại làm khó em à?”
Cô hiểu rõ tình trạng trọng nam khinh nữ trong gia đình Thẩm. Nhưng dù sao nhà Thẩm cũng có chút của cải, không đến mức để các con phải vừa học vừa làm vất vả thế này. Thẩm Thành Nhuệ kể lại chuyện buồn phiền xảy ra trong nhà mấy ngày trước. Khương Dĩnh lúc này mới hiểu ra: “Thì ra em muốn dọn ra khỏi nhà. Thực ra cả nhà các em ở cùng một chỗ quả là bất tiện, sao ông em lại không cho bố mẹ em ra ở riêng?”
“Ông em tính như vậy, thấy ba mẹ còn khỏe mạnh, mà các anh em muốn dắt con cháu ra ở riêng thì là đại bất hiếu, quyết không chịu. Không còn cách nào khác, lý tưởng đã ăn sâu vào lòng, ông ấy không cho phép chia gia sản, chúng ta cũng chỉ đành ở lại đó thôi. Thực ra em thì không sao, không sợ bị làm khó. Chỉ là hai em gái em hay bị các em họ bên nhà lớn và bên nhà ba bắt nạt. Em đi học, cũng không thể ra mặt đỡ đầu cho chúng suốt, nên mới nghĩ kiếm ít tiền để giúp bố mẹ em ra ở riêng.”
“Nhưng khá tốn tiền chứ, em cứ đi làm thêm thế này đến bao giờ? Có kiếm được nhiều tiền không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây