Thẩm Thành Nhuệ đứng ở ngoài cửa phòng, cảm thấy chân nặng như đeo chì. Tư Khai Xương là người thế nào, ông triệu tập nhiều quân nhân như vậy đến thì hẳn không phải là chuyện nhỏ. Biết trước như vậy, cô đã không dẫn A Kiều đến đây. Tư Khai Xương dường như chững lại trong chốc lát mới nhớ đến lý do nảy ra hiện diện ở nhà riêng của mình. Đúng, cô đến đây để nấu ăn cho ông ta. Nghĩ đến buổi tối hôm qua đã ăn rất ngon ở cửa hàng Tiêu Minh, cô nghĩ như vậy dường như cũng có thể thông cảm được, dù sao đây là lần đầu tiên cô đến nhà ông, có thể chưa biết quy củ. Vì thế, Tư Khai Xương hỏi Thẩm Thành Nhuệ: “Có chuyện gì?”
Các phó quan đều trợn tròn mắt nhìn cô. Thẩm Thành Nhuệ cảm thấy bất an khi bị nhiều người như vậy nhìn chằm chằm, cô nhẹ giọng nói: “Không, không có gì quan trọng, cứ để sau lại nói”
Tư Khai Xương lại hỏi một lần: “Có chuyện gì?”
Đây là do ông hỏi mà!
Thẩm Thành Nhuệ nhắm mắt, lấy hết can đảm để nói: “Tôi muốn hỏi, tôi đến nấu ăn, vậy thì về mức lương và phạm vi công việc, có nên có một bản hợp đồng không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây