Nhìn thấy cha nhấc bình sứ lên, Diệp Thiên nói:
- Ba, sau này có hứng thì thu mua đồ cổ, không có việc gì cha ra ngoài uống trà nói chuyện với mấy ông bạn là được rồi.
Nói thật, đối với việc buôn bán của cha, Diệp Thiên cũng không quan tâm lắm, cậu cảm nhận được cha mình nên trở thành 1 nhà nghiên cứu, không cần phải liên quan đến mấy thứ có mùi tiền này, như vậy cha sẽ không so sánh với mẹ nữa, thế thì sẽ bình tâm hơn rất nhiều.
Diệp Thiên vẫn luốn muốn tìn cơ hội để khuyên giải cha, nhưng đúng lúc đó Diệp Đông Bình bị lừa, những lời này cậu cũng khó nói ra, nếu không thì chẳng phải nghi ngờ năng lực của cha sao?
- Tiểu tử thối, cha ngươi mới hơn 40 thôi, còn lâu mới đến tuổi về hưu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây