Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Đường Tuyết Tuyết tràn đầy sợ hãi, cắn môi nói:
- Anh Diệp Thiên, anh yên tâm đi, Tuyết Tuyết không sợ đau !
Ngoài miệng nói không sợ, nhưng biểu hiện trên mặt Đường Tuyết Tuyết đã hoàn toàn bán rẻ cô bé, nhìn thấy cây châm lóe sáng trong tay Diệp Thiên, Đường Tuyết Tuyết thiếu chút nữa đã cắn môi chảy máu.
- Được, anh thấy em nên ngủ một giấc đi.
Diệp Thiên lắc đầu cười khổ một tiếng, đưa tay lên huyệt Ngọc Chẩm sau đầu Đường Tuyết Tuyết, nhẹ nhàng xoa bóp một cái, Đường Tuyết Tuyết nhất thời thân thể mềm nhũn, nằm xuống giường.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây