“Đúng vậy, anh nhớ trước kia em từng nói với anh, sau khi kết hôn phải đi đảo Hải Điện hưởng tuần trăng mật, hiện tại coi như bổ sung tiếc nuối trước kia đi.” Sở Cảnh Hòa lẩm bẩm nói.
“Đúng vậy, nếu như không có tận thế, tuần trăng mật của chúng ta nhất định sẽ tốt đẹp hơn.” Tống Đại ngửi mùi hương lạnh lẽo trên người anh.
“Khi đó vội vàng, vì trữ hàng, chúng ta bỏ lỡ rất nhiều.” Sở Cảnh Hòa đưa tay nhẹ vỗ về hai má của cô, bàn tay của anh bị băng gạc quấn lấy, nhưng khớp ngón tay còn lộ ra bên ngoài, khớp ngón tay hơi lạnh như đá ánh trăng trên bãi biển, mang theo mùi hương linh sam nhàn nhạt.
Tống Đại: “...”
Cô chôn đầu ở Sở Cảnh Hòa luyện thêm chút là có thể lấy cơ ngực kẹp ngón tay cô, bả vai khẽ run rẩy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây