Ánh mắt u ám của Cận Lạc Bạch thoáng lóe lên: “Tâm tình của cô thật tốt.”
Tống Đại thoải mái nói: “Dù sao thế giới cũng đã như vậy, trước mắt vui vẻ trước, hơn nữa tôi thật sự chưa từng ăn cá ngừ vây xanh...”
Cận Lạc Bạch khẽ nhếch môi, làm như đang cười: “Bây giờ không câu cá được, mấy ngày nữa xem bùn cát có chìm xuống hay không rồi nói sau.”
“Được.” Tống Đại rũ mắt cười khẽ.
Sau khi quay đầu lại, Lâu Thiên Thiên kiểm kê một chút nhân số người sống sót.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây