Giang Tĩnh Thủy nén nước mắt, cầm dao gọt hoa quả trong túi áo.
“Tiểu Tự, em đã nghe rồi, nó quả thật biết đọc tâm.” Ôn Cảng Sinh nhìn về phía Ôn Tiểu Tự trầm mặc, giọng trầm thấp: “Còn không động thủ? Nếu để Cố Dực biết, em cảm thấy anh ta sẽ bỏ qua cho chúng ta sao?”
Lông mi Ôn Tiểu Tự run rẩy, đáy mắt cảm xúc thống khổ rối rắm.
“Không sao, em không muốn giết, để anh giết!” Ôn Cảng Sinh rút dao quân dụng bên hông ra, ánh mắt dịu dàng khi nhìn về phía Ôn Tiểu Tự trong nháy mắt trở nên tàn nhẫn, túm lấy cổ áo Giang Tĩnh Thủy muốn đâm vào động mạch chủ của cô ấy.
“Anh!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây