Bạch Diêu rống to, cảm xúc thất vọng lan tràn đến hốc mắt ửng đỏ của cậu ấy, cậu ấy thống khổ nhìn Trọng Khấu: “Tại sao cô muốn giết người?”
Trọng Khấu bình tĩnh lắc đầu: “Không thích, nhưng cũng không phải không thú vị.
Giết một người bình thường đối với tôi mà nói cũng không có lợi gì, nhưng cũng không có hại gì.
Tôi muốn làm thì làm, tựa như những con gà Lô Đinh tôi nuôi khi còn bé, tôi có thể vì đói mà giết chúng, cũng có thể vì không nói chuyện mà giết chúng, không cần lý do... Bây giờ nghĩ lại lúc trước mẹ tôi cưỡng ép yêu cầu tôi nuôi thú cưng, có thể là muốn bồi dưỡng tình yêu của tôi? Đáng tiếc thất bại, thật sự không biết ba tôi và bà ấy yêu nhau như thế nào.”
Cổ tay Bạch Diêu siết chặt phát run: “Vậy Tống Đại thì sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây