“Cám ơn.” Tống Đại lấy ra hai hộp sữa dê ném cho anh ta: “Có qua có lại.”
Ngu Ngọc Trạch giơ tay nhận lấy, nhìn thời hạn bảo hành in trên hộp, chậm rãi chống người ngồi dậy:
“Sữa tươi khử trùng, thời hạn bảo hành rất ngắn, ít nhất tám tháng trước đã hết hạn.” Tống Đại hơi nhếch môi, đi tới trước mặt anh ta, mở ra một hộp sữa ngẩng đầu uống.
“Cô - - “ Ngu Ngọc Trạch muốn ngăn cản.
Nhưng Tống Đại trực tiếp cầm lấy sữa uống hết một hộp, đem một hộp khác đặt ở trên tay vịn sô pha, nhẹ giọng nói: “Yên tâm đi, sẽ không để anh uống sữa quá hạn.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây