Cố Dực có chút nghẹn, uống một ngụm nước mới nuốt thức ăn xuống: “Tôi chỉ kết bạn với người trẻ tuổi, không có đề tài chung với ông, trở về đi.”
Ý cười trên mặt người đàn ông hoàn toàn biến mất, bất mãn không muốn rời đi, nhỏ giọng mắng một câu: “Thanh cao cái rắm! nói chuyện với mày đó là coi trọng mày! phi!”
Tống Đại vén rèm lều lên, giơ ngón tay cái lên với anh ta: “Làm tốt lắm.”
Cố Dực nở nụ cười, đôi mắt cong cong, ánh mắt như sao vỡ vụn: “Tôi biết ông ta để mắt đến đồ ăn của chúng ta, loại người này nói chuyện nhiều cũng lãng phí thời gian.”
Tống Đại đang muốn trả lời, phát hiện mấy binh sĩ đang dẫn hai người tiến vào tầng ba, là Ôn Tiểu Tự và Ôn Cảng Sinh.”A? Là Ôn Tiểu Tự và anh trai?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây